Giao lưu với bà sếp nữ váy ngắn trong văn phòng bao phê

Giao lưu với bà sếp nữ váy ngắn trong văn phòng bao phê

Giao lưu với bà sếp nữ váy ngắn trong văn phòng bao phê

Tôi ấp úng như gà nuốt giây thun. Tôi lọng cọng cứ ôm cứng lấy chị, giật chị chúi nhủi vô. Tôi kêu rầm lên : chết tui chị Miệt ơi, sao mà nó đau thấu vầy nè. Chị nhún nhẩy làm cho đôi mông rung rung thật bắt mắt. Chị lầu bầu : cậu tào lao và bầy hầy quá. Chị lầu bầu : cậu tào lao và bầy hầy quá. Tôi ọ ọe rặn mãi mới ra câu : tại tui đang bị kẹt, đứng lên coi kỳ lắm. Nói thì nói vậy, khốn nỗi tôi nào dám xốc lên đâu. Tôi nhận ra cái vẻ mềm mại tưng tưng va chạm lần xần. Chị Miệt nói là không dòm mà cũng lom lom coi thử ra sao. Tôi nghe chị Miệt rên hừ hừ… Tôi biết chị muốn đề cập đến cái sịp (vì chị đã nhìn thấy) nên tương kế tựu kế tôi đía chọc chị : chớ hổng lẽ chị biểu tôi ở truồng ngủ hay sao. Chị la lên : bíu thì bíu thôi, chớ hít hít gì ở đó. Tôi la lên : đó chị dòm coi, chị lắc lắc mà hai vú nhẩy lia coi đã hôn. Bất đồ một bên ngực chị đâm sầm vào khuôn mặt tôi cái đụi. Thanh niên sống cu ki thì không tránh được phóng túng, song mấy món cậu ọc ra mà liệng dưới đất, rủi con sâu, con chuột nó bu cắn thì lấy gì bận. Tôi ôm riết, ôm riết, không thả ra. Chị lầu bầu : cậu tào lao và bầy hầy quá.

Phim Liên Quan