Sinh viên xả stress bằng cách chịch mẹ kế mình

Đang nằm vẩn vơ ở nhà, thì thằng bạn thân qua rủ đi chơi. Tôi chỉ mới biết tên em và khuôn mặt trắng mịn màng, không tì vết. Tiếng họa mi thánh thót, ngọt ngào, êm dịu, thấm đẫm làm ngưng đọng mọi tiếng động xung quanh. Mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ, nóng bỏng, mang lại hơi ấm cho tất cả sinh linh, nhưng lại cấm cho mọi sinh linh có thể nhìn rõ bí ẩn của mình. Em đến. Tôi đứng hình, như pho tượng, cánh cổng mở một nửa. Cái áo cánh hoa tím cộc tay, hớn lên, một vùng trắng ngọt ngào, phẳng phiu. Chào em! Em lên ngay! Càng gần nhà, xe càng chậm. Tự nhiên như nó vốn thế. Em dạn dĩ hơn, chủ động hơn. Nổ xe máy, tôi phới phới được chia sẻ, được khoe những nét vẽ trong bức tranh tương lai của mình. Chào em! Nhấp hớp cà phê ấm nóng quen thuộc, như nối lại các sức mạnh của tôi. Sau tiếng gõ cửa và tiếng em vang lên “Ai đấy?”, tôi lý nhí “Anh…”. Im lặng. Em chỉ cười không nói, tôi đến bên em, thừa thãi, bất động. – Em chào 2 anh! Hẳn nghe giống câu hỏi. Em quay mặt lại. Nhớ cồn cào. Em chỉ cười không nói, tôi đến bên em, thừa thãi, bất động. Chúng tôi đã nói chuyện nhiều hơn. Một đóa hoa quỳnh từ từ nở rộ, rạng rỡ. Em kia rồi. Càng gần nhà, xe càng chậm. Em dạn dĩ hơn, chủ động hơn. Tống 2 thằng kia lên 1 chiếc xe, với giá 1 gói 3 số 5.